Thành thật mà nói M.E.P thích đứng gần và nhìn ngắm khoảnh khắc trăm năm trọng đại của các đôi uyên ương ở thánh đường vô cùng. Vì Ở góc nhìn ấy, M.E.P cảm nhận được trọn vẹn ý nghĩa của nghi thức hôn ước ra sao khi mà đôi uyên ương không còn là hai mà đã trở nên một – không thể phân ly, trong sự kết hiệp thiêng liêng của chúa trời.
Ở góc nhìn ấy, M.E.P bắt gặp những đôi vai sát kề bên nhau, tay trong tay, những nụ hôn dịu dàng ấm áp, nhìn nhau với niềm hạnh phúc hân hoan.
Ở góc nhìn ấy, M.E.P nhìn ngắm được tất cả sự hạnh phúc, đẹp đẽ nhất của đôi uyên ương giữa muôn trùng ánh sáng lấp lánh hoà cùng những bài thánh ca thánh thót tựa như thiên đường.
Những khoảnh khắc này rồi sẽ có người nhớ người quên, nhưng M.E.P vẫn sẽ luôn lưu giữ lại trọn vẹn tất cả. Không phai mờ, không sứt mẻ. Để mỗi lần ngắm nhìn lại là mỗi lần mỉm cười và hạnh phúc vì M.E.P may mắn được đồng hành và đóng góp công sức nhỏ bé của mình cho khoảnh khắc đẹp đẽ như này…